Cà Phê Ban Công
Mặt trời chói chang, nắng vàng rực rỡ nhuộm vàng cả thành phố. Bên trong căn hộ nhỏ trên tầng 2, tiếng nhạc du dương từ chiếc loa bluetooth nhỏ phát ra, hòa cùng tiếng róc rách của nước chảy từ ấm trà. An ngồi trên chiếc ghế mây nhỏ xinh, tay cầm quyển sách yêu thích, nhâm nhi tách cà phê nóng hổi.
Cuộc sống của An đơn giản như chính căn hộ nhỏ của cô vậy. Sáng dậy, pha một ấm trà nóng, đọc sách, nghe nhạc, viết lách, thỉnh thoảng lại ra ngoài dạo chơi, gặp gỡ bạn bè. Nơi cô yêu thích nhất là ban công nhỏ bé, nơi cô trồng vài chậu hoa nhỏ xinh, những bông hoa hồng rực rỡ, những bông hoa cúc vàng rạng rỡ, và cả những chậu rau xanh mơn mởn.
Hôm nay, An lại được thưởng thức một buổi sáng yên bình như bao ngày khác. Nhưng có điều gì đó khác biệt. Một người đàn ông lạ mặt, mặc bộ vest lịch lãm, đang ngồi trên chiếc ghế đá công viên đối diện, chăm chú đọc một cuốn sách dày cộp.
An ngẩn ngơ nhìn người đàn ông. Anh ta có đôi mắt màu nâu trầm, ánh mắt dịu dàng, nụ cười hiền hậu, nét thanh lịch toát ra từ phong thái. Anh ta đọc sách chăm chú, thi thoảng lại lật giở trang giấy, ánh nắng chiếu rọi lên khuôn mặt, tạo nên một khung cảnh đẹp đến nao lòng.
An bỗng dưng cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Cô không biết tại sao, nhưng cô cảm thấy mình bị thu hút bởi người đàn ông lạ mặt ấy.
Giữa lúc An đang miên man suy nghĩ, anh ta chợt ngước nhìn lên, ánh mắt của chúng chạm nhau. An đỏ mặt, vội vàng quay đi, cảm thấy ngại ngùng vô cùng.
Anh ta mỉm cười nhẹ, sau đó lại tiếp tục đọc sách.
Cả buổi sáng, An đều để ý đến anh ta. Cô nhìn thấy anh ta uống hết cốc cà phê, rồi lại đọc tiếp cuốn sách. Anh ta đọc rất chăm chú, ánh mắt đầy say mê, khiến An cảm thấy ngưỡng mộ.
Khi mặt trời bắt đầu lặn, anh ta đóng cuốn sách lại, đứng dậy, vẫy tay chào An.
“Xin chào!”, anh ta nói.
An ngạc nhiên, vội gật đầu chào lại.
“Tôi tên là Khánh. Cảm ơn bạn đã cho tôi một buổi sáng thật thư giãn,” anh ta nói, nở nụ cười ấm áp.
“À, không có gì,” An ngại ngùng đáp, “Tôi tên là An.”
“Rất vui được gặp bạn, An,” Khánh nói.
Sau đó, Khánh tạm biệt An, và rời đi.
An đứng nhìn theo bóng lưng của anh ta, lòng tràn đầy cảm xúc khó tả. Cô cảm thấy mình vừa gặp được một người đặc biệt, một người mà cô muốn tìm hiểu thêm.
Từ đó, An và Khánh bắt đầu trò chuyện mỗi sáng trên ban công. Họ nói chuyện về mọi thứ, từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống đến những ước mơ, hoài bão. An kể cho Khánh nghe về niềm đam mê viết lách, về những câu chuyện cô ấp ủ. Khánh chia sẻ với An về công việc của anh, về những dự án anh đang theo đuổi, về những chuyến đi xa đầy thú vị.
Mỗi buổi sáng, An đều thức dậy với niềm háo hức được gặp Khánh. Cô chuẩn bị cà phê, bánh ngọt, và mang ra ban công. Khánh cũng vậy, anh luôn đến đúng giờ, mang theo nụ cười ấm áp và những câu chuyện thú vị.
Họ ngồi bên nhau, nhâm nhi cà phê, trò chuyện rôm rả. Tiếng cười của họ vang vọng trong nắng sớm, hòa cùng tiếng chim hót líu lo, tạo nên một bản hòa ca rộn ràng, đầy sức sống.
Giữa họ dần nảy sinh một tình cảm đặc biệt. Không phải là thứ tình yêu sét đánh mãnh liệt, mà là thứ tình cảm nhẹ nhàng, ấm áp, như những tia nắng ban mai sưởi ấm tâm hồn. Họ quan tâm, lo lắng cho nhau, chia sẻ với nhau những vui buồn trong cuộc sống.
Một buổi sáng, khi An đang pha cà phê, Khánh đột nhiên hỏi: "An, em có muốn cùng anh đi du lịch không?"
An ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn Khánh. "Đi du lịch? Đi đâu ạ?"
Khánh mỉm cười, "Đi đến nơi em muốn, An. Anh muốn cùng em khám phá thế giới."
An cảm thấy tim mình đập loạn nhịp.
Cô chưa bao giờ nghĩ đến việc đi du lịch cùng Khánh, một người mà cô mới quen biết vài tháng. Nhưng rồi, An nhận ra rằng, cuộc sống quá ngắn ngủi để chần chừ. Cô luôn khao khát được khám phá thế giới, và đây chính là cơ hội tuyệt vời để thực hiện ước mơ của mình.
"Vâng, em đồng ý," An nói, giọng nói hơi run run vì xúc động.
Khánh mỉm cười rạng rỡ, đôi mắt anh ánh lên niềm vui. "Tuyệt vời! Chúng ta sẽ có một chuyến đi đáng nhớ."
Họ cùng nhau lên kế hoạch cho chuyến đi. An chọn đi đến vùng núi Sapa, nơi có khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, những thửa ruộng bậc thang xanh mướt, và những bản làng yên bình của người dân tộc. Khánh hoàn toàn ủng hộ lựa chọn của An, anh háo hức được trải nghiệm cuộc sống của người dân địa phương, được hòa mình vào thiên nhiên hoang sơ, hùng vĩ.
Ngày lên đường, An dậy từ sớm, chuẩn bị hành lý và những vật dụng cần thiết. Khánh đến đón An bằng chiếc xe jeep của mình. Họ cùng nhau lái xe lên Sapa, vừa đi vừa trò chuyện rôm rả, tận hưởng khung cảnh tuyệt đẹp hai bên đường.
Chuyến đi Sapa mang đến cho An và Khánh những trải nghiệm đáng nhớ. Họ cùng nhau leo núi, ngắm nhìn biển mây bồng bềnh, hít thở không khí trong lành. Họ ghé thăm những bản làng, tìm hiểu văn hóa, phong tục tập quán của người dân tộc. Họ cùng nhau thưởng thức những món ăn đặc sản địa phương, nhâm nhi ly rượu táo mèo thơm lừng trong tiết trời se lạnh.
Mỗi khoảnh khắc, mỗi kỷ niệm trong chuyến đi đều được lưu giữ trong trái tim An và Khánh. Họ nhận ra rằng, họ tìm thấy ở nhau sự đồng điệu về tâm hồn, sự chia sẻ, và niềm vui trong cuộc sống.
Trở về sau chuyến đi, tình cảm của An và Khánh ngày càng thêm sâu đậm. Họ vẫn giữ thói quen gặp nhau mỗi buổi sáng trên ban công, nhâm nhi cà phê, trò chuyện rôm rả. Ban công nhỏ bé ấy, từ một không gian riêng tư của An, đã trở thành nơi vun đắp tình yêu, nơi chứng kiến những khoảnh khắc ngọt ngào, lãng mạn của hai con người.
Cuộc sống của An dường như rực rỡ hơn, đầy ắp tiếng cười và niềm vui. Cô nhận ra rằng, tình yêu có thể đến một cách bất ngờ, như tia nắng ấm áp chiếu sáng tâm hồn, mang đến cho ta những cảm xúc ngọt ngào, những trải nghiệm đáng nhớ.
Comments